Thứ Năm, 11 tháng 4, 2019

Tâm sự của bà mẹ mang thai: Lời thú tội của con giáp thứ 13

Tâm sự của một bà mẹ mẹ mang thai bình thường sẽ như thế nào nhỉ? Không biết có buồn vui lẫn lộn, hận đời, hận người như em không?

Em và Anh từ lúc quen nhau cho đến khi hẹn hò qua lại đều trong bóng tối hay nói đúng hơn là vụng trộm. Không ai biết về sự tồn tại của em cũng như mối quan hệ này vì Anh là người đã có gia đình, vợ con.

Nhiều người sẽ nguyền rủa em đáng ghét, trắng trợn, tiểu tam phá hoại hạnh phúc gia đình người khác. Nhưng có ai muốn là người thứ 3 đâu, tất cả cũng chỉ do hoàn cảnh thôi. Em thật sự không biết Anh đã có gia đình. Chính sự trưởng thành, ấm áp, ân cần của Anh đã khiến em say đắm, quên đi mọi thứ, yêu điên dại và cho đi tất cả.

Đến khi biết hết sự thật về Anh thì đã quá muộn rồi. Em thật sự yêu, rất yêu Anh và không thể dứt ra được, càng lún càng sâu. Anh nói không bỏ được vợ, cũng không thể công khai mối quan hệ này. Em vẫn chấp nhận, làm người tình trong bóng tối của Anh, ở bên Anh mỗi khi Anh cần. 

Nhiều lúc em cũng nghĩ, mình sẽ ở như vậy mãi, yêu mình Anh và hy sinh mọi thứ cho Anh, không cần gì cả. Thấy nhớ thì gặp, thấy buồn thì nói chuyện, vội vã đến rồi vội vã rời, chỉ để đáp ứng, thỏa mãn cho nhau rồi việc ai người nấy làm, miễn sao cả 2 đều cảm thấy vui. 

Kể ra như vậy cũng tốt, không có sự ràng buộc, những lúc không có Anh, em có thể làm tất cả những gì mình muốn, tự do tự tại. 

Cứ như vậy, em và Anh ở bên nhau được hơn 1 năm mà không ai hay biết. Mọi chuyện vẫn tốt đẹp cho đến khi em phát hiện mình có bầu.

Xem thêm: 

“Nếu bỏ thì Anh đưa em đi, còn giữ lại thì Anh sẽ trợ cấp để em nuôi, quyền quyết định là ở em”. Lời nói chắc như đinh đóng cột của Anh ám ảnh, khiến em mất ăn mất ngủ suy nghĩ 1 tuần nhưng cuối cùng vẫn quyết định giữ lại đứa bé. Đây là kết tinh cho tình yêu của Anh và em, là điều quý giá nhất Anh dành cho em. 

Bằng mọi giá, em sẽ sinh con và nuôi dưỡng nó trưởng thành. Tuy nhiên, em đã không lường trước được rằng, việc mang thai lại gặp nhiều khó khăn, vất vả như vậy, nhất là khi chỉ có 1 mình. 

Cảm giác ốm nghén, buồn nôn, người lúc nào cũng mệt mỏi, buồn ngủ, không thể tập trung làm việc thật sự khó chịu. Tối về thì chỉ có 1 mình, ăn uống thất thường, người vừa gầy vừa xanh xao. Những lúc ấy chỉ mong có chồng bên cạnh để động viên, đỡ đần mọi việc mà đâu có được. Anh còn có gia đình riêng, phải chăm lo cho vợ và các con Anh. 

Vậy còn em là gì? Đôi lúc em tự hỏi, rồi tự trả lời, nước mắt cứ lặng lẽ rơi. 

Trước đây, em chưa bao giờ nghĩ sẽ giành Anh về phía mình, 1 mình em vẫn có thể tự lo liệu, chăm sóc tốt cho bản thân. Nhưng bây giờ thì khác, em đã mang thai, em cũng cần được quan tâm, chăm sóc. 

Em cũng cần có 1 bàn tay bảo vệ, che chở. Tại sao em lại không được hưởng phúc phần ấy? Phải chăng do em là người thứ 3 nên không được công nhận? Nhưng còn đứa nhỏ thì sao, nó có lỗi gì? 

Giờ nếu trách thì biết trách ai đây. Tất cả do em tự làm, tự chịu. Em nên tiếp tục chấp nhận, âm thầm đứng trong bóng tối hay mạnh mẽ vùng lên, giành Anh về phía mình, đòi lại hạnh phúc, công bằng cho em, cho cả con em? Để nó được danh chính, ngôn thuận có 1 mái ấm trọn vẹn? 

Nhưng còn gia đình, vợ, con Anh cũng đâu có lỗi. Suy cho cùng, chính em là người tự tạo nên kết cục của ngày hôm nay. Nếu ngay từ đầu không gặp Anh, yêu Anh, chen chân vào gia đình Anh thì bây giờ chắc không éo le thế này. Em hối hận lắm, bế tắc lắm, không biết phải làm sao nữa?

Thứ Tư, 10 tháng 4, 2019

Tâm sự của mẹ dành cho con gái: Làm sao để sống thật hạnh phúc?

“Nếu phải lựa chọn giữa người yêu mình và người mình yêu thì con gái à, hãy chọn người yêu mình để sống thật hạnh phúc nhé! Đừng như mẹ, theo đuổi cái gọi là tình yêu để rồi ôm hận một đời”, lời tâm sự của mẹ dành cho con gái khiến nhiều người không khỏi xót xa.

Con gái thân yêu của mẹ!

Đã từ rất rất lâu mẹ mới cầm bút, không phải để kể lể, khóc lóc hay than phiền mà chỉ để con lắng nghe những tâm sự của mẹ dành cho con.

Bác sĩ nói con phát triển khỏe mạnh, bình thường, thậm chí còn có phần nghịch ngợm. Lúc siêu âm, con đạp mẹ mạnh lắm, nhịp tim cũng nhanh nữa. Bác sĩ còn nói sau này con lớn, chắc chắn sẽ là đứa trẻ rất năng động.

Mẹ nghe vậy vui lắm, không uổng công mẹ luôn mạnh mẽ, lạc quan, 1 mình chống chọi với tất cả để giữ con lại.

Đấy là còn chưa kể, mẹ ngán ngẩm, buồn nôn nhưng vẫn cố ăn vì sợ con thiếu chất. Mẹ ốm không dám uống thuốc, buồn không dám khóc, mệt mỏi không dám kêu. Mẹ vẫn đi làm, vẫn vui vẻ, cười nói như thể mọi chuyện vẫn đang vô cùng tốt đẹp.

Nhưng không, mẹ thực sự cảm thấy vỡ vụn, đau đớn, bất lực và hối hận vô cùng con à. Người chồng, người mà mẹ từng dốc lòng yêu thương, cũng là cha của con, đã không còn thương mẹ nữa.

Sau này lớn lên, con cũng sẽ không thể sống trong sự yêu thương trọn vẹn của cả cha lẫn mẹ. Mẹ thật sự xin lỗi. Nếu như trước đây mẹ nghe lời ông bà ngoại của con, không đuổi theo cái gọi là tình yêu mù quáng, nông nổi của tuổi trẻ thì bây giờ, cả mẹ và con đã không khổ như thế này.

Xem thêm: 


Lúc quen bố con, mẹ mới chỉ là cô sinh viên mới ra trường, chưa xin được việc. Còn bố con đã đi làm nhưng lại lái xe - cái nghề mà bà ngoại con vô cùng không thích. 

- Nó đi suốt ngày như vậy, làm gì có thời gian chăm sóc cho mày. Rồi cái ngành ấy cũng lăng nhăng lắm, nó bồ bịch ra đấy thì khổ 1 đời con ạ.

- Anh ấy không phải người như vậy đâu mẹ.

- Lấy thằng H đi, nó mới là người đáng để gửi gắm cả cuộc đời. Nó cũng sang đây thưa chuyện, xin phép đi lại với mày rồi.

- Con không yêu a H, bố mẹ đừng ép con. Con sẽ lấy người mà mình yêu, chúng con nhất định hạnh phúc.

Lời tuyên bố hùng hồn ngày ấy đã khiến mẹ thực sự hối hận rồi con à. Lấy người mình yêu để hạnh phúc ư? Sai rồi! Tất cả chỉ là lừa dối, phản bội. Cái mẹ nhận được chỉ là những đêm thức trắng chờ chồng, những dòng tin nhắn báo về muộn, không về. Thậm chí tới lúc có con, cũng chỉ có 1 mình mẹ xoay sở. 

Vì sao ư? Vì đúng như lời bà ngoại con nói, lái xe thì đi suốt ngày, bận rộn, không có thời gian.. cái này mẹ có thể hiểu, có thể chấp nhận. Nhưng mẹ không thể chấp nhận việc bố con có nhân tình, thậm chí sống như vợ chồng ở 1 nơi khác, thậm chí còn sắp có con riêng. Đấy cũng là lý do, mẹ chỉ như cái gai trong mắt, lời nói không hề có trọng lượng.

Để rồi giờ đây, mẹ 1 mình chống chọi với thị phi, đồn đại, những lời nói không tốt về bố con, những lời trách móc, thương hại mẹ. Có người còn xúi mẹ bỏ con đi, tìm hạnh phúc mới. Nhưng không, mẹ dù có vất vả cũng chưa bao giờ nghĩ sẽ bỏ con. Mẹ nhất định kiên trì, sống thật tốt để con khỏe mạnh, bình an chào đời. 

Nhiều lúc mẹ cũng nghĩ, nếu trước kia mẹ nghe lời ông bà ngoại con, lựa chọn người yêu mình thì giờ chắc cũng không khổ như thế này. Ít nhất cũng không phải chịu cảnh 1 mình nuôi con. 

Nên là, con gái à, lấy được người yêu mình và mình cũng yêu là điều tuyệt vời nhất. Còn nếu phải lựa chọn 1 trong 2 thì hãy lấy người yêu mình nhé. Đừng như mẹ!

Hy vọng sau này lớn, đọc được những lời tâm sự của mẹ dành cho con. con sẽ hiểu và thương mẹ, đừng trách mẹ đã không thể cho con 1 gia đình trọn vẹn.

Nỗi khổ vì “yêu” khi mang bầu: Làm sao để thỏa mãn?

Có nỗi khổ nào bằng nỗi khổ khi mang bầu: tăng cân, xấu xí, khó ở, tính khí thất thường… rồi cả chuyện ấy cũng không được suôn sẻ nữa. Muốn khóc thật sự.

Xem thêm:

Nỗi khổ khi mang bầu có ai thấu?

Lấy chồng, mong mãi mới có đứa con, còn chưa kịp cảm nhận cuộc sống nữ hoàng được sung sướng, chiều chuộng thì đã phải đối mặt với trăm ngàn nỗi khổ khi mang bầu.

Không hiểu sao bình thường sức khỏe của em khá tốt nhưng bầu bí vào lại yếu rớt như ngọn mùng tơi, nghén ngẩm chẳng ăn được mấy. Chốc cái lại buồn nôn, buồn tiểu, có khi cả đêm chỉ ngủ được vài tiếng. Người thì lúc nóng, lúc lạnh xong động cái là cáu gắt, giận dỗi, tủi thân. Em như biến thành 1 bà chằn khó tính khó nết. 

Đau lòng hơn là phải kiêng cữ chuyện ấy. Em nghe nói bầu bí mà quan hệ sẽ bị sảy thai nên cấm vận chồng, không cho động vào người vợ. Lúc nào thèm lắm, sán lại cũng chỉ được ôm với hôn nhẹ thôi. Thấy lão bứt rứt, trằn trọc khó ngủ nhưng em cũng quyết không mềm lòng.

Sau đó, chồng không đòi nữa thì lại đến lượt em. Hình như có bầu thì bị tăng ham muốn. Hết 3 tháng đầu nghén ngẩm, em cảm thấy người khỏe khoắn hơn, tâm trạng tốt hơn và thường xuyên làm chuyện ấy. Cứ gần chồng là muốn động chạm, gần gũi nhưng lại sợ ảnh hưởng đến đứa bé nên ngậm ngùi, bất lực.

Nếu cứ thế này, vợ chồng phải kiêng đến lúc em đẻ thì lâu chết mất. Em thì không sao nhưng lão chồng có nhịn được mãi không? Liệu có ra ngoài ăn bánh trả tiền để giải quyết nhu cầu không? Chưa bao giờ em nghĩ khi mang bầu lại có những nỗi khổ như thế này.

Vậy phải làm sao để gạt bỏ nỗi khổ vì “yêu” khi mang bầu?

Nỗi khổ khi mang bầu có rất nhiều do tâm, sinh lý thay đổi. Trong đó, chuyện “yêu” trong thai kỳ cũng là vấn đề cặp vợ chồng nào cũng có thể gặp phải. Có người chủ quan, thích lúc nào “yêu” lúc ấy, nhưng cũng có người cẩn thận quá, kiêng suốt hơn 9 tháng. Tuy nhiên, 2 cách làm này đều không đúng.

Yêu quá sớm hoặc tần suất quá dày sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của người mẹ cũng như thai nhi. Đặc biệt là những người có tiền sử bị sảy thai, thai lưu… quan hệ, nhất là trong tháng đầu sẽ khiến tử cung co bóp mạnh, dẫn đến sảy thai. Còn quan hệ trong những tuần cuối của thai kỳ sẽ dễ gây sinh non.

Nói như vậy không có nghĩa là các mẹ phải kiêng cữ hoàn toàn chuyện “yêu” trong thai kỳ. Nếu làm đúng cách, quan hệ vợ chồng vẫn sẽ mang lại những lợi ích nhất định, không chỉ thỏa mãn được nhu cầu sinh lý cho cả 2 mà còn giúp mẹ thoải mới hơn về mặt tinh thần, giảm các triệu chứng mệt mỏi, khó chịu, cáu gắt.

Các bác sĩ khuyến cáo, nên tránh quan hệ trong tháng đầu và những tuần cuối của thai kỳ. Ngoài thời gian này, bà bầu hoàn toàn có thể thư giãn và làm chuyện ấy khi có ham muốn. Chỉ cần chú ý sức khỏe, giữ tinh thần thoải mái, không quan hệ với tần suất quá dày, thao tác nhẹ nhàng và không quá thô bạo. Đặc biệt, chọn tư thế thích hợp để tránh đè lên bụng, ảnh hưởng tới thai nhi.

Cuối cùng, các mẹ hãy gạt bỏ những nỗi khổ khi mang bầu sang 1 bên, nghĩ về tương lai tốt đẹp phía trước khi đón thiên thần nhỏ chào đời. Được làm bố, làm mẹ, nuôi dưỡng con trưởng thành, điều đó thật tuyệt vời biết bao! 

Thứ Ba, 9 tháng 4, 2019

Tranh thủ vợ bầu, chồng ngoại tình với bạn thân và cái kết...

Vợ bầu chồng ngoại tình là câu chuyện không còn mới mẻ. Tuy nhiên, tôi chưa bao giờ nghĩ, cũng không dám nghĩ nó lại xảy ra với mình. Hơn nữa, con giáp thứ 13 không ai khác lại chính là cô bạn thân của tôi trong suốt 4 năm Đại học.

Xem thêm:

Vợ bầu chồng ngoại tình

Chuột sa chĩnh gạo, số hưởng, lớ ngớ vớ giấy khen… là những lời lẽ mọi người dùng mỗi khi nhắc về Anh. Trong khi gia đình tôi khá giả, có công ty riêng (nơi Anh làm việc) thì Anh chỉ là con út trong 1 gia đình nghèo khó. 

Thấy Anh thật thà, hiền lành, lại có trí tiến thủ, kết quả công việc cũng rất tốt nên tôi nhanh chóng để ý, muốn kết bạn, làm quen. Lúc đầu, Anh tìm đủ cách để lảng tránh, từ chối vì cho rằng mình không xứng nhưng tôi cứ trai mặt ra, thậm chí bị phũ hết lần này đến lần khác. Anh càng kiêu, tôi càng thích thú và muốn chinh phục. Chưa 1 chàng trai nào cho tôi cảm giác giống như vậy. 

Cuối cùng, sau 3 tháng cầm cưa, tôi cũng khiến Anh đổ gục. Mặc miệng lưỡi người đời khen chê, bàn tán, chúng tôi vẫn yêu và đến bên nhau. Bố mẹ tôi tư tưởng khá thoải mái nên không phản đối, nhà Anh thì lại càng không. Vậy là đám cưới nhanh chóng diễn ra trước sự trầm trồ, ngạc nhiên của tất cả mọi người.

Nếu như trong công việc Anh năng nổ, nhiệt tình, táo bạo thì ở nhà, với vai trò là 1 người chồng, Anh lại hết sức ân cần, chu đáo, quan tâm tôi từ những điều nhỏ nhặt nhất, lúc nào cũng khiến tôi cảm động và bất ngờ. 

Cuộc sống êm đềm, tốt đẹp vẫn diễn ra cho đến khi tôi phát hiện chồng ngoại tình khi vợ bầu. Hơn nữa, con giáp thứ 13 chen chân vào cuộc hôn nhân của chúng tôi lại chính là người bạn mà tôi tin tưởng nhất. 

Cái kết nào cho những kẻ bội bạc?

Sau khi biết tin mình có bầu, tôi tạm gác lại hết công việc, bàn giao dần cho Anh để có thời gian nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng. Phần vì tin tưởng chuyên môn của Anh, phần vì nghĩ có cô bạn thân làm trợ lý, công việc chắc sẽ suôn sẻ. Vậy là tôi ở nhà, tuần mới lên công ty 1 - 2 lần, không mảy may lo lắng, nghĩ ngợi.

Thật không ngờ, ngày tôi vui mừng nhận được kết quả siêu âm con trai cũng là ngày tôi phát hiện chồng ngoại tình khi vợ bầu. 

Hôm ấy, Anh nói bận gặp đối tác nên không thể đưa tôi đi khám, tôi cũng vui vẻ nói không sao, Anh cứ lo việc của Anh. Nhưng thật không ngờ, trên đường đi khám thai về rẽ qua công ty, tôi vô tình nhìn thấy Anh ôm ấp thân mật với 1 người con gái, cô bạn thân mà tôi tin tưởng nhất, kiêm trợ lý của Anh. Họ ngang nhiên dẫn nhau vào nhà nghỉ gần công ty.

Khóe mắt tôi bắt đầu cay cay, 2 hàng lệ nhòe đi, không thể tin vào những gì mình vừa chứng kiến. Một người là bạn thân nhất, một người là chồng ngày đêm đầu ấp tay gối. Hơn nữa, tôi còn đang mang trong mình giọt máu của Anh, sao Anh có thể ngoại tình trong lúc vợ mang bầu?

Tôi không muốn bắt gian tại trận, cũng không muốn làm lớn chuyện, chỉ lẳng lặng về nhà như chưa có chuyện gì xảy ra. Điều khiến tôi bất ngờ hơn là Anh vẫn bình thản, chu đáo, quan tâm tôi như thể chưa làm gì có lỗi. 

Vốn là người có lòng tự trọng cao nên tôi không nói, cũng chẳng hỏi, chỉ lạnh lùng đưa cho Anh tờ giấy ly hôn đã có sẵn chữ ký.


- Anh ký vào đi.

- Em sao thế? Có chuyện gì? Sao lại bắt Anh ký? 

- Tôi đã biết tất cả rồi. Anh và cô ta, định lừa dối tôi đến bao giờ nữa? Đồ phản bội. Anh lại có thể ngoại tình trong khi vợ mang bầu. Anh có còn nhân tính nữa không?

- Em… Sao em biết? Mọi chuyện không như em nghĩ đâu. Anh và cô ấy….

- Chính mắt tôi đã nhìn thấy. Anh đừng nói gì nữa. Ký vào đây đi. Ký xong thì chúng ta chấm dứt, Anh cũng không cần đến công ty làm nữa. Ngày mai bàn giao hết lại công việc, cả cô ta nữa. Tôi không bao giờ muốn nhìn thấy 2 người nữa.

- Thế còn con chúng ta thì sao? Em nghĩ lại đi. Hãy tha thứ cho Anh. Hãy cho Anh cơ hội sửa sai, cho Anh cơ hội chăm sóc mẹ con em.

- Đủ rồi….

Nhiều người sẽ nói tôi dại dột, ích kỷ, bỏ chồng vào lúc này nhưng hành động của Anh, tôi không thể chấp nhận. Đó còn là bạn thân của tôi. Tôi thà nuôi con 1 mình còn hơn phải ở với 1 kẻ bội bạc như vậy. Tôi sẽ khiến Anh phải trả giá vì sự phản bội này, Anh mất vợ, mất con, mất tất cả những gì Anh đang có. 

Từ nay về sau, Anh đi đường Anh, tôi sẽ 1 mình bước tiếp, mạnh mẽ và tự tin. Anh chẳng qua cũng chỉ là ngọn cỏ ven đường mà thôi.

Thứ Hai, 8 tháng 4, 2019

4 bước để dễ dàng gạt bỏ những lo lắng khi mang thai lần đầu

Lo lắng khi mang thai lần đầu là điều khó tránh khỏi. Tuy nhiên, nếu quá lo lắng sẽ ảnh hưởng tiêu cực đến sức khỏe, tâm trạng của người mẹ cũng như sự phát triển của thai nhi. Vậy phải làm sao để tránh khỏi những lo lắng khi mang thai lần đầu?

Xem thêm: 

Lo lắng đứng ngồi không yên khi mang thai lần đầu

Chẳng biết các chị như nào nhưng em cảm thấy vô cùng lo lắng khi mang thai lần đầu. Vì chưa có kinh nghiệm nên ai bảo sao thì làm vậy, rồi lên mạng tìm hiểu, nghiên cứu, cái gì bổ thì ăn, cái gì tốt thì làm, cái gì hại thì tránh…

Nói chung 2 vợ chồng đều cảm thấy căng thẳng. Em còn bị ốm nghén suốt, chẳng ăn được mấy, người cứ gầy rộc đi. Có lần bị cúm xong ốm yếu cả tuần trời mà không dám uống thuốc. Nhiều lúc chỉ muốn bật khóc vì bất lực, không biết phải làm sao nữa.

Đặc biệt, vì lo lắng khi mang bầu mà quan hệ sẽ bị sảy thai nên 2 vợ chồng lâu lắm không gần gũi. Nhiều hôm thèm đến vật vã mà chỉ biết ngậm ngùi nhìn nhau, khó chịu thực sự. 

Em cứ sợ hết cái nọ đến cái kia, không biết có thuận lợi cho đến ngày con chào đời không, rồi sinh con ra có chăm bẵm được tốt cho nó không. Sức khỏe của em yếu, thức đêm hôm bỉm sữa không biết có chịu được không? Chồng suốt ngày bảo em lo xa nhưng lần đầu thì làm gì có kinh nghiệm. Hơn nữa, việc mang thai cũng đâu có dễ dàng.

4 bước để gạt bỏ những lo lắng khi mang thai lần đầu

1. Chuẩn bị tốt về sức khỏe

Để tránh khỏi những lo lắng khi mang thai lần đầu, việc quan trọng nhất là các mẹ cần chuẩn bị tốt về mặt sức khỏe. Vì trong suốt thai kỳ, các bác sĩ khuyến cáo thai phụ không nên sử dụng bất cứ loại kháng sinh nào, tránh gây hại cho cả mẹ và bé.

Vì vậy, người mẹ cần có sức khỏe tốt để phòng tránh các tác nhân gây bệnh. Trước khi mang thai, nên đi tiêm phòng 1 số mũi vacxin cần thiết để tăng sức đề kháng cho cơ thể, ngăn ngừa nguy cơ nhiễm bệnh, đảm bảo mẹ có 1 thai kỳ khỏe mạnh. 

Ngoài ra, cần có chế độ ăn uống khoa học, bổ sung đầy đủ các dưỡng chất cần thiết cho cơ thể để nuôi dưỡng thai nhi. Nên ăn nhiều rau xanh, uống nhiều nước, tránh xa các loại chất kích thích, rượu, bia, thuốc lá…. 

2. Chuẩn bị tốt về tinh thần

Được thực hiện thiên chức làm mẹ là điều người phụ nữ nào cũng mong muốn. Vì vậy, chị em không nên căng thẳng, lo lắng quá khi mang thai lần đầu. Hãy suy nghĩ tích cực, vui vẻ, lạc quan, thả lỏng cơ thể để có tinh thần thật tốt. 

Ngoài ra, chú ý nghỉ ngơi, tránh làm việc căng thẳng, mệt mỏi quá sức. Tạo thói quen ngủ đúng giờ, tránh thức khuya thường xuyên, gây hại cho sức khỏe của mẹ cũng như thai nhi.

3. Sẵn sàng về mặt kinh tế 

Một trong những lo lắng nữa khi mang thai lần đầu của các bà mẹ là gánh nặng kinh tế. Việc có thêm 1 thành viên trong gia đình tất nhiên sẽ phát sinh thêm nhiều chi phí, từ tiền bỉm, sữa, thuốc, tiền đi tiêm phòng cho trẻ… Vì vậy, chuẩn bị tốt về mặt kinh tế sẽ giúp các ông bố, bà mẹ chủ động hơn trong các khoản chi tiêu.

4. Chuẩn bị những kiến thức cơ bản khi mang thai

Tâm trạng lo lắng khi mang thai lần đầu cũng có thể cải thiện bằng cách tìm hiểu, chuẩn bị những kiến thức cần thiết trong thai kỳ. Các mẹ có thể lên mạng hoặc lắng nghe chia sẻ từ những người đã có kinh nghiệm. Việc nắm bắt được những kiến thức cơ bản ấy sẽ giúp chị em đỡ bỡ ngỡ và lo lắng. 

Chủ Nhật, 7 tháng 4, 2019

Đẻ con không giống chồng: Giấc mơ màu hồng tan theo mây khói

Đẻ con không giống chồng, cuộc đời tôi rơi vào bi kịch, tiến không được mà lùi cũng chẳng xong. Phải chăng, đây là cái giá tôi phải trả cho những sai lầm trong quá khứ?

Xem thêm:

Đúng người, sai thời điểm - Ta chỉ có thể nuối tiếc gọi đó là thanh xuân

Tôi và anh quen nhau từ những năm tháng còn học cấp 3. Chính những buổi tối đạp xe đi học thêm, những lúc cùng nhau ôn bài, những lần trốn tiết đi uống trà sữa… đã khiến chúng tôi từ lạ thành quen, cuối cùng đem lòng cảm mến nhau.

Thấy tôi nói muốn thi đỗ Học viện Ngân hàng, anh cũng hứa hẹn học hành chăm chỉ để đăng ký thi cùng trường với tôi. Mặc dù học lực của anh kém hơn nhưng có lẽ là do sức mạnh tình yêu, nghị lực và quyết tâm, anh học ngày càng tiến bộ và tự tin để sánh bước cùng tôi.

Khỏi phải nói lúc ấy ở trường, mọi người nhìn chúng tôi bằng ánh mắt ngưỡng mộ như thế nào. Rồi “có công mài sắt, có ngày cũng nên kim”. Cả 2 đứa đều thi đỗ vào Ngân hàng, chỉ là học khác khoa. 

Chúng tôi còn tìm phòng trọ gần nhau để tiện bề đi lại, cùng nhau học hành, tự hứa sẽ hoàn thành thật tốt để ra trường có thể xin được việc làm ổn định. Tình yêu thời sinh viên khó khăn, thiếu thốn, không màu mè, tráng lệ nhưng thật sự rất vui, rất cảm động. 

Anh ân cần, chu đáo, bằng tuổi nhưng lúc nào cũng tỏ ra chín chắn, mạnh mẽ hơn, quan tâm, chăm sóc tôi từ những điều nhỏ nhất. 

Mối tình đầu sâu đậm, khó quên, lại được xây dựng từ những năm tháng tuổi học trò. Tôi đã nghĩ cả 2 sẽ có 1 cái kết thật đẹp và viên mãn. Nhưng không, sau bao cố gắng, nỗ lực, chúng tôi vẫn xa nhau… kể từ khi người thứ 3 xuất hiện.


Anh (người chồng hiện tại) chính là người đã giúp đỡ tôi vừa mới chân ướt chân ráo ra khỏi trường nhưng đã xin được vào làm ngân hàng nhà nước (chú là giám đốc ngân hàng). Thấy tôi xinh xắn, nhanh nhẹn nên từ ngày đầu tiên nộp CV ứng tuyển, tôi đã lọt vào mắt xanh của Anh. 

Sau đó, thì Anh bắt chuyện, làm quen, đi cà phê, uống nước… Không biết do cảm nắng vẻ lịch lãm, trưởng thành của anh hay do cảm thấy biết ơn vì đã giúp tôi xin việc mà tôi rất có cảm tình với Anh, coi Anh khá thân thiết, thậm chí có thể nhờ vả, dựa dẫm mỗi khi cần.

Trong khi người yêu vẫn đang bù đầu đi xin việc, chật vật gửi hồ sơ hết chỗ này, chỗ khác thì tôi đã nhanh chóng ổn định được việc làm. Rồi chúng tôi cũng ít dành thời gian cho nhau hơn. Tôi đã không còn quan tâm anh như trước. Còn anh, gần như cũng cảm nhận được sự thay đổi của tôi nên dần tránh mặt, không rủ tôi đi chơi như trước nữa.

Chúng tôi cứ như vậy, rồi xa nhau, không lý do, không gặp mặt, không lời giải thích. Tôi biết, người thay lòng chính là tôi, người có lỗi cũng là tôi. Tôi không thể cùng anh đi đến cuối, chỉ có thể coi anh là 1 phần thanh xuân, ký ức tốt đẹp mà tôi đã từng trải qua và sẽ mãi trân trọng. 

Đẻ con không giống chồng, tôi chẳng còn gì ngoài đứa con

Sau khi cắt liên lạc với anh, tôi và người yêu mới nhanh chóng tổ chức đám cưới. Vì chồng không còn trẻ, bố mẹ cũng đang giục có cháu bế. Nhà chồng giàu có, chẳng thiếu gì nên chỉ cần con dâu ngoan hiền, biết điều, chịu khó. 

Cuộc sống làm dâu thật sự khác xa so với những gì tôi nghĩ, cứ tưởng mẹ chồng sẽ kênh kiệu, gây khó dễ, rồi phải lo toan, quán xuyến việc nhà… Nhưng không, nhà chồng rất thoải mái, mẹ chồng tối ngày chỉ đi làm đẹp, mua sắm, không có thời gian để ý tôi, còn nhà cửa đã có giúp việc lo. Chồng nhiều tuổi nên cũng rất cưng chiều, sẵn sàng đáp ứng mọi thứ mà tôi muốn.

Mọi chuyện càng trở nên tốt đẹp hơn khi tôi mang thai, được chăm bẵm, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Chưa bao giờ tôi nghĩ số mình lại may mắn đến vậy. Chắc kiếp trước đã làm được rất nhiều việc thiện, kiếp này mới được quý nhân phù trợ như này.


Nhưng rồi, chẳng có gì là tốt trên đời mãi. Cục diện thay đổi kể từ ngày tôi đẻ con không giống chồng. Cả nhà đều ngỡ ngàng vì thằng bé trắng trẻo, mắt to, mũi cao, khác hẳn so với vẻ ngoài ngăm đen, mắt hít, mũi tẹt của chồng. 

Trong khi mọi người nhìn nhau, bối rối, nói không nên lời thì tôi bỗng chột dạ, những mảnh vụn ký ức trong quá khứ chợt ùa về. Chính là vào hôm tôi gọi điện mời người yêu cũ đi đám cưới, anh nói muốn gặp tôi lần cuối để chúc phúc, còn đám cưới sẽ không đến dự. Dù gì cũng là mối tình đầu sau bao năm gắn bó, bao kỷ niệm vui buồn, không thể nói phủi là phủi đi. Vì vậy, tôi nhận lời gặp anh.

Hai đứa đã uống rất nhiều, thậm chí còn khóc lóc, tỉ tê, gọi lại đủ chuyện. Rồi vào lúc yếu lòng nhất, tôi và anh đã đi quá giới hạn, lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng. Chúng tôi chôn chặt vào tim, không để ai biết, đặc biệt là chồng.

Những tưởng mọi chuyện sẽ qua đi nhưng việc tôi đẻ con không giống chồng đã gợi lại tất cả. Chồng lẳng lặng không nói gì nhưng sau khi về nhà, mẹ chồng đã tỏ ý nghi ngờ, nói bóng gió sẽ đi xét nghiệm ADN xem có đúng cháu đích tôn không. Điều này khiến tôi vô cùng hoang mang, sợ hãi.

1 tuần sau thì tôi nhận được kết quả xét nghiệm, đứa con không phải của chồng.

- Giờ phải làm gì thì cô tự biết rồi đấy. Yêu thương, chiều chuộng cô như vậy mà cô lại lừa dối, phản bội tôi? Đồ đàn bà lăng loàn.

- Em xin lỗi. Thật sự em không biết. Hãy nghe em giải thích…

- Không cần nói nữa. Cô tự lo liệu đi.

Mỗi lời nói của chồng như mũi dao đâm xuyên vào tim, khiến tôi như chết lặng. Tôi phải làm gì khi chồng trối bỏ, gia đình chồng quay lưng? Đẻ con không giống chồng, vì nó là của người yêu cũ. Nhưng tôi mặt mũi nào quay lại với anh nữa? Mọi chuyện đã chấm dứt từ sau đêm định mệnh ấy. Trách ai bây giờ? Tại sao mọi chuyện lại trở nên éo le như vậy?

Từ nay tôi làm sao đối mặt với mọi người, với bố mẹ, rồi sau này đứa bé lớn, tôi phải giải thích sao về cha của nó? Cuộc sống sắp tới của 2 mẹ con, tôi làm sao dũng cảm bước tiếp? Nếu tôi 1 lòng 1 dạ chung thủy với người yêu cũ, có lẽ mọi chuyện cũng không đi đến bước đường cùng này. Phải chăng đây chính là cái giá tôi phải trả?


Thứ Năm, 4 tháng 4, 2019

Bi kịch mẹ suýt giết con vì trầm cảm sau khi sinh: Trách ai bây giờ?

Mẹ trầm cảm sau khi sinh sẽ có những suy nghĩ tiêu cực, buồn chán, thất vọng về bản thân, không muốn tiếp tục sống, thậm chí ghét bỏ, muốn giết hại chính đứa con mà mình vừa rứt ruột đẻ ra.

Xem thêm:

Bi kịch mẹ muốn giết con vì trầm cảm sau khi sinh

Tôi với anh kết hôn được gần 3 tháng. Vì chưa có kinh tế nên vợ chồng tính ở chung với bố mẹ và anh chị 1 thời gian, khi nào có thì dọn ra ngoài. 

Kể ra cũng hơi ngại vì anh cả lấy vợ được hơn 2 năm nhưng đến giờ mới có con, sinh hoạt trong gia đình bị xáo trộn, mọi thứ trở nên chật chội, bất tiện.

Chị dâu sinh mổ nên sức khỏe yếu, đến bữa toàn phải mang cơm lên tận phòng. Không biết do cơ địa hay vì không ăn được mấy mà chị bị ít sữa, ngày nào cũng vật vã với thằng nhỏ, quấy khóc, đòi bú. 

Đêm nào cũng thấy phòng anh chị lục đục ánh đèn, tiếng cãi vã rồi khóc lóc:

- Cô không khí nó đi, suốt ngày để nó khóc. Cô làm mẹ cái kiểu gì đấy?

- Tôi cũng có muốn thế đâu, mà không có sữa thì biết làm sao được? Anh có làm mẹ đâu mà biết? Anh tưởng tôi sung sướng lắm à?

- Cả ngày có mỗi việc trông con mà cũng không xong. Cô không sướng thì ai sướng? Thử đi làm quần quật cả ngày như tôi xem?

Sau những lời cãi vã ấy là tiếng khóc thút thít của chị dâu, thỉnh thoảng là tiếng oe oe của thằng nhỏ. Cũng khổ, từ ngày chị dâu bầu bí, yếu quá nên nghỉ việc ở nhà. Kinh tế gia đình một mình anh lo, thu nhập cũng không quá dư giả. Có lẽ vì áp lực nên anh trở nên cáu gắt hơn, chứ tính anh vốn hiền lành, lại rất thương vợ con. 

Thấy chị buồn nên thỉnh thoảng tôi cũng sang phòng nói chuyện, hỏi han nhưng chị trở nên kiệm lời hơn rất nhiều. Hỏi gì cũng chỉ cười hoặc giả vờ không nghe thấy. Nhìn chị lúc nào cũng buồn phiền, ủ rũ, ánh mắt lúc thì thất thần, lúc lại đăm chiêu như đang suy nghĩ vấn đề gì đó rất nghiêm trọng.

Tôi thấy vậy cũng hơi lo nên có nhắc khéo anh chồng là phụ nữ sau sinh tính khí thất thường, anh chịu khó quan tâm, chăm vợ nhiều hơn. Nhưng anh chỉ cười trừ cho qua.

Rồi đến 1 hôm, cả nhà được phen hú hồn khi phát hiện chị dâu định giết chết chính đứa con mình vừa dứt ruột đẻ ra.

- Cô làm gì đấy. Bỏ thằng nhỏ ra. Cô định giết nó à?

- Tôi ghét nó, tôi phải giết chết nó. Cũng tại nó mà tôi mới khổ sở như này.

Thằng bé bị siết cổ, khóc ngất lịm đi. Cũng may cả nhà thấy tiếng khóc to nên mới phát hiện và ngăn cản, đưa đi bác sĩ kịp thời. Nếu không, hậu quả sẽ thật kinh khủng. 

Còn chị dâu, sau khi tiến hành kiểm tra thì bác sĩ chẩn đoán bị trầm cảm sau khi sinh, do suy nghĩ, áp lực, mệt mỏi, căng thẳng kéo dài.

Kể từ sau hôm ấy, cả nhà đều nhìn chị bằng ánh mắt sắc lạnh, không cho chị lại gần con, mẹ chồng phải bế cháu và cho bú sữa ngoài. Nhưng suy cho cùng, chị đáng thương nhiều hơn là đáng trách. Nếu nhận được sự quan tâm nhiều hơn, chia sẻ nhiều hơn từ gia đình, mọi chuyện có lẽ đã khác.

Vậy làm sao để tránh trầm cảm sau khi sinh?

Trầm cảm sau khi sinh là tình trạng rất nhiều bà mẹ gặp phải: do nội tiết tố thay đổi, không được sự quan tâm, chia sẻ của người thân, gặp khó khăn khi nuôi con (con hay ốm đau, quấy khóc, không đủ sữa để bú…) từ đó khiến người mẹ căng thẳng, mệt mỏi, suy nghĩ tiêu cực kéo dài, dẫn đến trầm cảm.

Hậu quả của tình trạng trầm cảm sau khi sinh vô cùng khó lường, không chỉ ảnh hưởng tới sức khỏe, tinh thần, khiến người mẹ suy sụp, mà còn ảnh hưởng tới việc chăm sóc con, thậm chí giết cả con đẻ của mình vì cho rằng, nó chính là nguyên nhân khiến người mẹ chịu khổ, bế tắc.
Để tránh hiện tượng trầm cảm sau khi sinh, các bà mẹ nên:

- Giữ cho tinh thần thoải mái, suy nghĩ tích cực, lạc quan. Có con là điều tuyệt vời nhất, mang đến niềm vui, hạnh phúc chứ không phải gánh nặng.

- Hãy chia sẻ, nói chuyện nhiều hơn với người thân, người chồng để nhận sự giúp đỡ, không nên chịu đựng 1 mình cũng như tự tạo áp lực quá lớn cho bản thân.

- Chú ý chế độ ăn uống, nghỉ ngơi điều độ. Bên cạnh việc chăm sóc con cần dành thời gian nghỉ ngơi cho bản thân.

- Cuối cùng, nếu có những dấu hiệu của bệnh trầm cảm (thường xuyên suy nghĩ tiêu cực, buồn chán, mất niềm tin vào bản thân, chán chường mọi thứ….) thì cần đi khám bác sĩ hoặc gặp chuyên gia tâm lý để được điều trị sớm nhất có thể nhé!