Thứ Hai, 1 tháng 4, 2019

Tâm sự của mẹ bỉm sữa: Phụ nữ chỉ hơn nhau ở tấm chồng

Chắc chẳng riêng gì em đâu, mẹ bỉm sữa nào cũng thế thôi. Có đẻ con, nuôi con mới nhận ra ai là người quan trọng nhất, đối xử tốt nhất với mình. Liệu có phải chồng - người hàng đêm đầu ấp, tay gối, hứa hẹn đủ điều?

Xem thêm: 

Tâm sự của mẹ bỉm sữa - Nỗi niềm chắc không phải của riêng ai

Em sinh mổ, sức khỏe lại yếu nên phải kiêng cữ khá nhiều, từ việc ăn uống đến đi lại. Vì lấy chồng xa nên bà ngoại chỉ đến ở được tuần đầu, sau đó thì mẹ chồng chăm. Mặc dù không có mâu thuẫn, mẹ chồng cũng khá tâm lý, nhưng nói gì thì nói, không phải máu mủ ruột rà thì cũng không thể thương như mẹ đẻ của mình. Bà chỉ đỡ được phần nào, còn đâu em vẫn phải tự thân vận động.

Cứ nói mẹ bỉm sữa rảnh rỗi, cả ngày chỉ có mỗi việc bế con, làm được tích sự gì đâu… nhưng ít ai hiểu được rằng, đằng sau đấy lại là những vất vả, lo toan, đêm hôm bỉm sữa, vui buồn cùng con.

Mặc dù không phải làm việc nhà nhưng em vẫn luôn cảm thấy mình bị thiếu ngủ, không có thời gian để nghỉ ngơi. “Lúc con ngủ thì tranh thủ ngủ đi”, nói thì hay vậy nhưng chốc cái nó lại ngọ nguậy đòi bú, rồi thay bỉm, pha sữa, quanh quẩn cũng hết ngày. Đến đêm thì càng khó ngủ hơn, không hiểu sao sau khi sinh em cứ bị trằn trọc, nhiều hôm chỉ ngủ được 2 - 3 tiếng, người lúc nào cũng mệt như đi mượn.

Đã vậy còn không được ăn những thứ mình thích. Suốt ngày chỉ rau ngót, rau lang, thịt xay, trứng, canh móng giò hầm, sung hầm…. không được ăn nhiều đồ dầu mỡ, chiên rán. Biết kiêng cữ như vậy là tốt nhưng em thực sự ngán đến tận cổ ấy.

Xong rồi nhìn lại bản thân mình thì sao? Người ta nói “gái một con trông mòn con mắt” nhưng có lẽ nó không đúng với em. Sinh xong da dẻ xấu xí, nám sạm, mụn nổi nhiều hơn, bụng thì ngấn mỡ nhưng mặt thì vẫn gầy gò, xanh xao, đầu tóc chẳng có thời gian mà chải, quần áo thì lôi thôi, toàn mùi bỉm sữa. Đến em nhìn bản thân mình còn thấy chán ấy…

Lúc này mới thấy đàn bà con gái - Hơn nhau cũng ở tấm chồng

“Lấy người yêu mình còn hơn lấy người mình yêu”, câu này đúng hoàn toàn đấy chị em ạ. Từ hồi yêu nhau, em đã đòi chia tay lên xuống cả ngàn vạn lần nhưng không hiểu sao, anh vẫn kiên trì, lấy em cho bằng được.

Sau khi em bầu bí thì càng chiều chuộng hơn. Vợ cứ thèm gì thì mua nấy, bất kể đêm hôm, mưa gió. Tính khí em thay đổi, hay cáu bẩn thất thường nhưng anh lúc nào cũng chỉ cười trừ cho qua.

Sinh con xong cũng chưa một lần chê vợ xấu xí, suốt ngày động viên ăn uống, nghỉ ngơi, “thế giới cứ để anh lo”. Nhiều lúc nghĩ vừa thấy thương, vừa buồn cười. Anh đi làm cũng đầu tắt mặt tối nhưng về đến nhà là phụ vợ bế con, thậm chí còn khéo hơn em.

Nghĩ bản thân dùng cả tính mạng để sinh con cho anh, hao tổn cả sức khỏe lẫn nhan sắc, thức đêm hôm bỉm sữa… nhưng như vậy cũng đáng.

Ngoài kia còn bao nhiêu bà mẹ bỉm sữa, cũng nặng lòng bao tâm sự, buồn vui, tủi hờn, vất vả… nhưng không phải ai cũng có được may mắn, được chồng sẻ chia, cảm thông. Ngược lại, có khi còn bị trách móc, giận dỗi, vô tâm, suy nghĩ nhiều đến trầm cảm.

Vậy mới nói, cuộc sống vốn còn rất nhiều khó khăn, tìm được người bạn đồng hành, cùng nhau tiến bước mới thực sự quan trọng. Phụ nữ không cần gì nhiều, chỉ cần 1 người chồng tâm lý, thực sự yêu thương, luôn hướng về vợ con, vậy là đủ.



0 nhận xét:

Đăng nhận xét