Thứ Ba, 2 tháng 4, 2019

Đẻ con không cần chồng: Phụ nữ có đủ mạnh mẽ đạp lên dư luận mà sống?

Thân em như hạt mưa sa
Hạt vào đài các, hạt ra ruộng cày

Lấy chồng xong mới thấm thía câu này chị em ạ. Trước bố mẹ nói thì không nghe đâu, cái gọi là lý tưởng, tình yêu, tuổi trẻ… chỉ là nhất thời thôi. Cơm, áo, gạo tiền vào rồi cũng tan biến hết, thậm chí bị rơi vào tình cảnh đẻ con mà không cần chồng.

Vì tình yêu, chúng tôi bất chấp đến bên nhau

Tốt nghiệp Đại học xong, tôi về quê xin làm kế toán ở 1 công ty nhỏ, gần nhà. Bố mẹ chỉ có tôi là con 1, tâm nguyện duy nhất là tôi có thể kiếm được 1 anh chồng hiền lành, tử tế, đáng tin để gửi gắm cả cuộc đời.

Vậy mà về quê làm mấy năm, tôi vẫn ế chỏng chơ, không ai thèm dòm ngó. “Trông có đến nỗi nào đâu, kén quá mà”. Mọi người cứ xôn xao bàn tán về tôi nhưng thực chất, tôi đâu có đề cao tiêu chuẩn hay kén chọn gì. Chẳng hiểu sao duyên số vẫn chưa tới.

Mãi cho đến khi anh xuất hiện thì cuộc đời tôi mới thay đổi. Anh cao ráo, đẹp trai, lại dẻo mỏ nên nhanh chóng khiến tôi đổ gục. Thú thật, ở cái tuổi xấp xỉ 30 này, lại là lần đầu được trai theo đuổi, tôi gần như mất đi lý trí, chỉ làm theo những gì con tim mách bảo.

- Yêu thôi cứ yêu thôi, anh là ánh sáng…

- Thôi ngay, thằng đó nó không được đâu. 

- Sao không được ạ?

- Mày không tự nhìn lại xem, thiếu gì người để lấy, lại đi lấy 1 thằng công nhân. Rồi nó còn ít tuổi hơn mày. Sau này con cái vào, nó chê mày già nua, xấu xí, rồi bồ bịch, khổ 1 đời con ạ.

- Tuổi tác, nghề nghiệp đâu có quan trọng. Con và anh ấy yêu nhau thật lòng. Với lại cứ kén mãi, nhỡ con ế đến già thì sao?

Vậy là bất chấp những lời can ngăn từ bố mẹ. Vì cái gọi là tình yêu, chúng tôi nhanh chóng tổ chức đám cưới.

Xem thêm:

Hôn nhân đổ vỡ, tôi chấp nhận đẻ con mà không cần chồng

Nhà anh cách nhà tôi 3km, cũng là con 1 nên neo người, bố mẹ tuổi đều đã cao. Cũng may có ít lương hưu để hưởng tuổi già chứ với thu nhập ít ỏi từ anh thì cũng không mong đợi gì nhiều. 

Biết tính anh hay tự ái nên tôi rất ít khi nhắc đến chuyện tiền nong, lương lậu của anh. Từ hồi lấy nhau, anh đưa đồng nào tôi biết đồng ý. Chỉ cần anh thương tôi, thì mọi thứ tôi đều có thể xoay sở tốt, vun vén cho cái gia đình này. Nhưng không, một người cố gắng thôi thì chưa đủ.

Kết hôn được 4 tháng thì anh bắt đầu đổ đốn, thường xuyên về muộn, lúc thì nói là tăng ca, lúc lại bảo đi nhậu với bạn bè. Tôi biết, anh còn trẻ nên mải chơi 1 chút cũng là chuyện bình thường, nhưng vui thôi, đừng vui quá.

Mọi chuyện lên đến đỉnh điểm khi tôi phát hiện anh qua lại với em người yêu cũ, vào đúng hôm kỷ niệm nửa năm ngày cưới. Không biết đầu dây bên kia nói gì nhưng tôi nghe loáng thoáng cũng hiểu được phần nào nội dung câu chuyện. 

Thì ra với anh, tôi chỉ là trò đùa để trả thù người yêu cũ. Anh bị cô ta cắm sừng nên mới lấy tôi. Giờ 2 người đó lại tính chuyện quay lại. Anh nói vẫn còn yêu cô ta, không thể quên được cô ta. 

Tôi nghe xong đứng chôn chân, tim như chết lặng rồi òa khóc, không thể tin và cũng không chấp nhận được sự thật này. Nhưng chính anh cũng đã thừa nhận.

- Anh chỉ tán chơi thôi, không ngờ em đổ thật. Anh xin lỗi!

- Anh! Xin lỗi? Anh có biết mình đang nói gì không? Tại sao lại đối xử với tôi như vậy?

- Anh yêu cô ấy….

- Vậy tôi là gì? Một trò đùa à????

- Dù sao mình cũng chưa có gì ràng buộc. Em hãy tìm người tốt hơn anh, lo được cho em. Chứ em thấy đấy, 1 thằng bất tài, vô dụng như anh, làm còn chẳng đủ ăn, không nuôi nổi em đâu. 

1 tuần sau đấy, chúng tôi không nói cũng chẳng rằng, anh tìm cách tránh mặt tôi. Đang lúc bối rối, không biết nên làm gì thì tôi như chết lặng thêm lần nữa khi phát hiện mình có thai, hơn nữa còn được khoảng 8 tuần rồi, vì quá bận rộn với công việc mà tôi đã không để ý. Nhưng tại sao lại là lúc này? Lúc mà tôi phát hiện chồng chưa từng yêu thương mình.

Nếu bỏ đứa bé để tìm cuộc sống mới, tôi sẽ là 1 bà mẹ thật ích kỷ, nhẫn tâm. Còn giữ nó lại, tôi sẽ phải tiếp tục sống với anh để cho con 1 mái ấm đầy đủ. 

Sau tất cả những gì anh vô tâm lừa dối, liệu chúng tôi có vì đứa con mà hàn gắn lại? Anh có vì vậy mà quên đi người mới, yêu thương tôi không?

Hay là tôi vứt bỏ tất cả, đẻ con mà không cần chồng? Gia đình nội ngoại 2 bên sẽ nói gì, bà con lối xóm sẽ bàn luận về tôi ra sao? Liệu tôi có đủ mạnh mẽ đạp lên dư luận mà sống tiếp không?


0 nhận xét:

Đăng nhận xét